Năm nay tôi 29 tuổi, làm việc tại một cơ quan nhà nước với mức lương cộng cả phụ cấp rơi vào khoảng 9 triệu, cũng gọi là đủ ăn đủ tiêu. Bố mẹ tôi kinh doanh bất động sản nên có của ăn của để.
Sau khi ra trường, bố mẹ mua cho tôi một căn nhà chung cư trên thành phố, một chiếc xe ô tô để tiện đi lại công việc cũng như về quê. Ngoài ra bố mẹ còn cho thêm một cuốn sổ tiết kiệm hơn 3 tỷ, nói rằng số tiền này cất dành đó để sau này lấy vợ thì đổi nhà rộng hơn, ổn định cuộc sống. Nhờ bố mẹ hỗ trợ nên tôi khá rủng rỉnh, không quá đặt nặng vấn đề tài chính.
Trong một lần đi chơi với bạn bè, tôi gặp Nga. Em xinh đẹp dịu dàng, lại khéo ăn khéo nói, đảm đang, tháo vát, đúng kiểu con gái tôi thích nên tôi bắt đầu cầm cưa em. Không một ngày lễ nào là tôi quên tặng hoa, tặng quà nhưng lần nào Nga cũng từ chối khéo. Có lần tôi còn chuyển khoản tặng sinh nhật em nhưng em trả tiền lại luôn, bảo tôi sau này đừng làm như thế nữa.
Nhưng tôi thật lòng yêu Nga, và cái gì không có ta càng khát khao muốn có được, vì vậy mà tôi đã đằng đẵng theo đuổi Nga suốt 5 năm, mặc kệ em nhiều lần xua đuổi. Ấy thế mà gần đây tôi hay tin em mới có người yêu. Tìm hiểu mới biết anh chàng kia thua tôi về mọi mặt, anh ta chỉ là một nhân viên quèn tại một công ty nho nhỏ, chưa có nhà cũng chẳng có xe, bằng tuổi tôi nhưng chỉ đi con xe số cũ mèm, ở nhà trọ lụp xụp.
Nga xinh đẹp, dịu dàng lại đảm đang, tháo vát, đúng kiểu con gái tôi thích. (Ảnh minh họa)
Tôi không cam tâm cũng không hiểu tại sao Nga lại chọn anh ta thay vì chọn tôi. Tôi có nhà có xe, công việc ổn định, gia đình có điều kiện, tôi có thể lo cho em cuộc sống đầy đủ về sau. Hơn nữa suốt 5 năm qua, chẳng nhẽ em không hiểu tấm lòng của tôi dành cho em ư? Thử hỏi xem được mấy người đàn ông kiên nhẫn theo đuổi một cô gái quãng thời gian dài như vậy không.
Tức tối, tôi tới tận phòng trọ của em hỏi nguyên do rồi ôm nhục nhã quay về.
– Tại sao em không chọn anh mà lại chọn anh ta? Anh ta có gì tốt hơn anh chứ? Anh ta chỉ là một tên khố rách áo ôm, còn anh có nhà có xe, anh có thể lo cho em cuộc sống đủ đầy. Em chia tay anh ta, làm người yêu của anh được không? Anh hứa sẽ chỉ yêu mình em, sẽ lấy em làm vợ.
– Đúng là anh có nhà có xe, có công ăn việc làm, gia đình có điều kiện. Thậm chí, anh có thể lo được cho người con gái anh yêu một cuộc sống tốt, lo được việc cho cô ấy, nhưng anh lại không có những thứ mà người yêu em đang có.
Tức tối, tôi tới tận phòng trọ của em hỏi nguyên do rồi ôm nhục nhã quay về. (Ảnh minh họa)
Lúc bố em nằm viện, anh không phải là người chăm bố em giúp em. Lúc anh trai em vay tiền chơi cờ bạc bị chủ nợ đến tận nhà đòi tiền, anh cũng không phải là người giúp em, giúp gia đình em trả nợ. Anh luôn miệng nói yêu em, anh giàu có thế nào nhưng suốt 5 năm qua, lúc em gặp khó khăn, tuyệt vọng nhất thì anh đang ở đâu, làm gì? Những lúc đó, người yêu em luôn sẵn sàng đến bên em mọi lúc mọi nơi, cho em bờ vai để dựa vào.
Anh ấy không có tiền, không có nhà, không có xe, anh ấy cũng không lo được cho em một cuộc sống đủ đầy không phải lo về cơm áo gạo tiền nhưng em tin rồi sẽ có một ngày anh ấy sẽ có những thứ đó. Em cảm thấy hạnh phúc vì chọn anh ấy, hạnh phúc vì những gì mình đang có. Cảm ơn anh đã để ý đến em nhưng xin lỗi, chúng ta không phù hợp, mong anh sẽ sớm tìm được tình yêu mới.
Em nói không sai, nhưng tôi không nghĩ mình đã làm sai. Đúng là tôi được bố mẹ cho sổ tiết kiệm 3 tỷ thật, nhưng cuốn sổ đó vẫn đứng tên bố mẹ, muốn rút phải bố mẹ đi rút mới được. Nhưng nếu vậy bố mẹ hỏi tới nguyên do tôi biết trả lời thế nào, chẳng nhẽ bảo con cho người con đang tán tỉnh mượn trả nợ à? Bố mẹ tôi không chửi cho mới lạ. Còn khoản lương hàng tháng của tôi chỉ đủ ăn đủ tiêu thì lấy đâu mà trả nợ giúp nhà em.
Mà tôi nghĩ, khoản nợ đó do anh trai Nga gây ra thì anh ta phải làm trả nợ chứ tại sao nợ anh bắt em trả, nghe thật vô lý. Hơn nữa lúc đó Nga đã nhận lời yêu của tôi đâu, tôi tính toán, đề phòng một chút thì có gì sai chứ?
Bố mẹ chồng vui mừng đón mẹ con tôi về quê nhưng hóa ra đó chỉ là diễn cho con trai họ xem. Khi về quê rồi thì cả bố mẹ chồng gần như bỏ mặc mẹ con tôi chẳng đoái hoài…